Bước tới nội dung

Trần Quang Văn

Từ Gò Công Wiki
Phiên bản vào lúc 19:39, ngày 24 tháng 10 năm 2025 của Admin (thảo luận | đóng góp) (Trang mới: “Trần Quang Văn, hiệu Tước Nguyên hạ sĩ với biệt tài văn biền ngẫu chữ Nôm hoặc quốc ngữ như các loại văn tế, bút ký, phú... Sau trận bão năm Thìn (1904), ông viết hai bài: Đàm ca hồng thủy điếu sinh linh 116 câu và Điều tế trầm dân 120 câu. Hai tác phẩm này giúp cho người đời sau hình dung ra được thảm cảnh hãi hùng của trận bão lịch sử nói trên: Ghe lướt sóng chạ…”)
(khác) ← Phiên bản cũ | Phiên bản mới nhất (khác) | Phiên bản mới → (khác)

Trần Quang Văn, hiệu Tước Nguyên hạ sĩ với biệt tài văn biền ngẫu chữ Nôm hoặc quốc ngữ như các loại văn tế, bút ký, phú... Sau trận bão năm Thìn (1904), ông viết hai bài: Đàm ca hồng thủy điếu sinh linh 116 câu và Điều tế trầm dân 120 câu. Hai tác phẩm này giúp cho người đời sau hình dung ra được thảm cảnh hãi hùng của trận bão lịch sử nói trên:

Ghe lướt sóng chạy tuông vào ruộng, sóng ba đào khỏa lấp ngọn cây. Sấu theo nước lội xóc vào bưng, nhà dựa mái nằm trơ mặt nước....(trích)

Và đây là quang cảnh sau thảm họa thiên tai:

Kìa là chốn Tân Thành, Kiểng Phước, thú điền viên miền thủy lợi, rày sắp lên đáy ai đóng, xâm ai làm. Nọ là nơi Bình Thành, Tân Long, công bồi bổ điền trù, nay những đến ruộng bỏ hoang, vườn bỏ loạn.

Tới nhà việc thêm buồn bực, vắng tiếng kêu cậu Thôn, cậu Chủ, biết bao chừ tiếng gọi thấy hình ?

Về đình trung trong dạ ủ ê, bặt tin ông Bái, ông Bồi, biết bao thuở chờ trông ra dạng.

Chùa hiu hắt đèn nhang leo lét, đoái tư bề phật tượng: ủa Thích Ca, nầy Di Lặc, vậy chớ nào đệ tử ở đâu ?

Rạp lạnh tanh cờ giáo quạnh hiu, nhìn khánh thờ tiên sư: kìa “anh xó”, nọ “ông làng”, rảnh sao để bạn bè tứ tán ?.... (trích)